Vũ Thương Giang

Như Nốt Trầm






Đời  buồn như một nốt trầm
Làm sao rung  những  thang âm rộn ràng?
Mắt nhung đọng vệt sầu loang.
Tim đầy vết  xước  dọc ngang khắc hằn…
 
Ngõ gầy thưa tiếng bước  chân .
Hồn thêm  băng giá mỗi lần chạm thu…
Câu thơ chết yểu ,cho dù.
Dụm dành cảm xúc nuôi như ngày đầu.
 
Dẫu mình bặt tín bao lâu
Người đừng lo lạc mất nhau .Để rồi …
Hoài nghi bóp nghẹt tim côi .
Trong mơ thảng thốt những lời trách ,than .
 
Tấu lên đi ,một khúc đàn.
Cho vơi  cay đắng ,nghiệt oan kiếp này…


Vũ Thương Giang

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 26 tháng 8 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Như Nốt Trầm"